Về: Bài thơ ” Mất Mẹ” của Xuân Tâm

 

Kính thưa Quý ACE áo Lam

 

Tập văn Bông Hồng Cài Áo của Thầy Nhất Hạnh viết  cách nay  hơn nửa thế kỷ  đã khơi nguồn cho một thông điệp về tình thương – tình mẹ. Phần mở đầu có giới thiệu một bài thơ có tên là Mất Mẹ khá cảm động vì tính đơn giản mộc mạc của nó. Bài thơ trích này đã được nhạc sĩ Phật Giáo Nguyễn Hiệp phổ nhạc rất xúc động nhưng không biết nhạc sĩ có biết có nguyên một bài thơ trọn vẹn hay không! Tác giả của bài thơ này  là Xuân Tâm viết theo thể ngũ ngôn tứ tuyệt được chọn làm bài “học thuộc lòng” trong sách giáo khoa của học sinh tiểu học thời thập niên 30-40 rất nhiều người biết đến thời đó giống như bài văn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh thời sau. Qua sự cung cấp của chị Thúy Nga chúng ta  có trọn vẹn bài thơ như  sau:

Mất Mẹ

Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi

Quanh tôi ai cũng khóc
Yên lặng tôi sầu thôi
Mặc dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi

Độ nhỏ tôi không tin
Người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất

Từ nay tôi hết thấy
Trên trán Mẹ hôn con
Những khi tôi phải đòn
Đau lòng Mẹ la dạy

Kìa nhà ai bên cạnh
Mẹ con vỗ về nhau
Tìm Mẹ tôi không thấy
Lúc buồn biết trốn đâu

Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông Chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết tôi mất Mẹ
Là mất cả bầu trời

Tác giả
XUÂN TÂM

Bài khác nên xem

Phù Hiệu Hội Hiếu Ngành Đồng BHD GĐPT Quảng Đức Sài Gòn

ducquang

Xuân như ngày ấy

nhuanphap

PHÁP HỘI GIA ĐÌNH PHẬT TỬ

nhuanphap