Trong Lễ Tang Huynh Trưởng Cấp Dũng
NGUYÊN NGỘ Nguyễn Sĩ Thiều
Trong nổi buồn vong quốc, được tin anh thuận thế vô thường
Lưu hình hài theo gót chân lai khứ
Bản nguyên sanh về nơi không khứ lai.
Chuyện thế gian, vọng mê huyển mộng, chuyện Niết bàn sanh tử thực hư.
Nhưng kinh qua tám mươi năm trụ thế, đối nhân, tộc họ, thê tử, pháp lữ Lam viên.
Tránh sao khỏi ý niệm mất mát thiệt thòi xót xa lòng dạ.
Từ phương xa chúng tôi thành kính gởi về quê nhà xẻ chia cùng chị, các cháu dòng họ Nguyễn Sĩ.
Trắc ẩn lòng người trong thành ngữ “ Sinh ký tử quy”.
Mái chùa quê ta che chở hồn dân tộc
Dưới có mái Lam Hiền xây dựng tầng lớp trẻ nặng đức hiếu sinh. Biết tổ chức, biết gia đình, biết dân tộc giống nòi, biết quê hương tổ quốc.
Biết tố chất nào cần có được, phải ra sức để tương lai còn có chỗ cậy trông?
Nhớ Linh xưa!
Không xây sự nghiệp thế gian, trên sức tài mình có được để mưu cầu sự sản mà sau trước vẹn toàn thiên chức giáo dục.
Ươm mầm sự sống lâu dài cho thế hệ trẻ, xây dựng tương lại.
Anh là nhà giáo, anh là giám học, anh là hiệu Trưởng của nhiều trường tiếng tăm nơi đất thần kinh.
Anh là giáo thọ đào tạo Tăng sinh, buổi đầu nhập triền chuyển hóa trong đạo tình thi thiết, bạt nghiệp tiến tu.
Anh là Huynh Trưởng, đa tài, đa năng, đa dụng vượt qua trở ngại về hình hài, xứng đáng là bậc trượng phu trong chánh pháp. Kiệt xuất trong ý nghĩ trong tư duy.
Pháp nạn miền Trung, anh là hạt nhân bền bĩ, trụ nhiều năm trong biển loạn, trong đau thương.
Chiếc nôi Lam sữ Chư tôn sáng lập đong đưa ngày ấy đã thành người quyết tử cho dân tộc cho đạo pháp cho tổ chức quyết sinh.
Anh đã được vinh thăng cấp Dũng. Cấp bậc cao nhất của Tổ Chức Gia Đình Phật Tử Việt Nam. Anh với con mắt phàm nhân, nhưng nhìn xa thấy rông. Nên tiến về phía trước, rẻ phải rẻ trái đều không sa hầm sụp hố cạm bẩy của những thế lực ma quái vô minh nơi thế gian.
Tự cổ chí kim, bậc Đại Sĩ đến đi tự tại, dừng lại tùy hỷ.
Lộ trình Lam Viên lưu lại dấu ấn tại tiền.
Trên khu đất thần tiên, nhìn Hoàng Anh, Sơn Ca, Họa Mi ca hát. Ca Lăng Tần Già trẫy hội, nhân thiên reo vui. Quạ đen phấn tấn tung cánh ca vang, chim thú không ưa, loài người đánh đuổi. Ô hô đâu phải bất công.
Lam Viên trên mọi miền đất nước sẽ thể hiện nổi nhớ tiếc thương.
Lam Viên ngoài năm châu bốn bể đều chấp tay đồng nguyện lực hướng về.
Xin anh hãy siêu sanh thoát hóa.
Gần bốn thập kỷ qua, khuất lấp một cơn mê
Hay là đóng vai chàng Lưu Nguyễn nhập thiên thai!
Thế nhưng, chúng em biết Ta bà anh lai đáo
Để thành toàn bản nguyện độ sanh.
Vườn Lam in bóng Tịnh Danh
Lam Viên đồng tử THIỆN TÀI tấn tu.
Thương biết mấy, nói sao vừa
Ô hô hai tiếng thoát bờ tử sanh.
Nhé anh!
Tiếc thương!
BHD/GĐPT/HẢI NGOẠI