THƯƠNG TIÊC THẦY NHẤT HẠNH
Thầy oi ! Thầy đã đi rồi
Bao người ở lại bùi ngùi tiếc thương
Dẫu rằng cuộc thế vô thường
Ai ai cũng phải lên đường mà thôi
Thầy đi để lại cho đời
Bao lời dạy dỗ thảnh thơi an nhàn
Sống đời đừng có vội vàng
Ung dung tự tại đàng hoàng mà đi
Sống đời đừng có sân si
Khoan dung, Hoan hỷ , Từ bi nằm lòng
Cho nên mãi mãi thong dong
Trong tâm chỉ một chữ KHÔNG kính Thầy
Nguyên Lễ Trần Công Lộc