Thơ – (sáng tác: Tâm Minh Ngô Tằng Giao)

NGƯỜI KHÁCH TRỌ

(thi hóa TRUYỆN CỔ PHẬT GIÁO)

Một thiền sư rất nổi danh

Lãng du theo đám mây xanh cuối trời

Chân ông in dấu khắp nơi

Một ngày dừng trước lâu đài nhà Vua

Cao sang, đẹp đẽ, nên thơ

Trông vừa vĩ đại lại vừa uy nghi

Thật là tráng lệ kể chi

So cùng tiên cảnh khác gì là bao.

Thiền sư lặng lẽ bước vào

Không hề có lính gác nào ngăn ông

Tiến gần đến trước ngai rồng,

Nhận ra khách quý Vua mừng hỏi thăm:

“Thưa ngài có chuyện chi cần?”

Thiền sư lên tiếng: “Dừng chân cuối ngày

Tôi cần chỗ ngủ đêm nay

Ở trong cái quán trọ này mà thôi!”

Nhà Vua kinh ngạc, trả lời:

“Lâu đài vua chúa là nơi chốn này

Và ta làm chủ nơi đây

Phải đâu quán trọ đêm nay cho ngài!”

Thiền sư bèn nói khoan thai:

“Thế tôi xin hỏi lâu đài trước đây

Ai từng là chủ nơi này

Ai từng cư ngụ bao ngày tháng qua?”

Nhà Vua nói: “Chính cha ta

Cha ta là chủ. Nay xa cõi đời!”

Thiền sư hỏi tiếp: “Vậy thời

Trước cha ngài nữa, ai người chủ đây?”

Nhà Vua gằn giọng đáp ngay:

“Lâu đài, tài sản dựng gây lâu đời

Chính do ông nội ta thôi

Giờ đây ông cũng xa nơi cõi trần!”

Vừa điềm tĩnh, vừa ân cần

Thiền sư chẳng chút ngại ngần nói luôn:

“Lâu đài là chốn dừng chân

Người đi, kẻ đến cứ lần lượt thôi

Ghé đây ngắn ngủi, tạm thời

Đúng là quán trọ như lời của tôi!”

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

NHẪN NHỤC

(thi hóa lời dạy của Đức Đạt Lai Lạt Ma)

Nguồn sức mạnh của trẻ thơ

Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la.

Nguồn sức mạnh của đàn bà

Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.

Trộm kia mạnh mẽ át người

Chính nhờ vũ khí giấu nơi thân mình.

Quyền uy vua chúa cung đình

Là nguồn tạo sức mạnh quanh ngai vàng.

Kẻ ngu sức mạnh phô trương

Chỉ nhờ áp đảo đối phương hiền lành.

Còn người hiền trí tinh anh

Sức nhờ cảm hóa tạo thành mạnh thay.

Người đa văn cõi trần này

Nhờ tra xét kỹ tạo ngay sức mình.

Riêng Sa Môn, bậc tu hành

Sức do nhẫn nhục đạt thành mà thôi!

Hạnh tu nhẫn nhục tuyệt vời

Sáng bừng trí tuệ, rạng ngời từ bi

Cõi lòng an lạc mọi bề,

Ngại chi nghịch cảnh, sá gì chướng duyên

Luôn bình thản, mãi an nhiên.

Khi tâm điều phục sức liền mạnh sao!

Đâu còn có phước đức nào

Sánh cùng nhẫn nhục từ bao lâu rồi!

Cả Thân, Khẩu, Ý đồng thời

Ba phần nhẫn nhục con người nên theo!

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

Bài khác nên xem

Thơ: Tiếng Chuông Thiên Mụ

ducquang

Hoa Và Em

phuocthanh

Nhạc: Nhớ Mãi Về Chị Hoàng Cúc – Nguyên Phát (Daklak)

ducquang