Phât Đản hôm nay Phật lịch 2557
Không thể nào quên: Năm mươi năm pháp nạn.
Đã kéo vành khăn tang đi băng qua bầu trời lịch sử quê hương!
Anh Nguyên Phương Hoàng Trọng Cang
Đã xả báo thân cho đường sinh diệt
Cởi hạt vàng về khung trời tịch diệt. Có phải ấy mà vui.
Thân như bóng nước có rồi không
Thân như ánh chớp giữa bầu trời thái không.
Gần chín mươi năm,
Nào khác giấc Nam Kha
Lên cao xuống thấp, lại qua Âu, Á, Phi, Mỹ, Úc.
Nào khác chi không hoa hay thành tầm hương!
Nầy anh! Ai nhớ, ai thương ngần ấy năm trụ thế.
Nhưng “Chúng ta là chim”, “Dòng sông A Nô Ma”
“Em bé bán bánh mì”, “Gương hiếu Mục Kiền Liên”
“Đoàn Liên Hương hành khúc”, “Đường về chiều”
Và nhiều hơn thế nữa, còn truyền thừa trong nhân gian
Anh mất mà không mất! Anh đi mà không đi.
Trong vô thường, nói về anh, rõ bất khả tư nghì!
Thương biết mấy! Nhớ làm sao? Nhưng biết nói thế nào?
Nhìn lên Phật mĩm cười, các con sao dại thế. Tình đời trong cơn mê!
Bao nhiêu năm nằm đó, giờ ai cũng hiểu rõ:
Hoàng Trọng Cang còn một lối đi về:
NGUYÊN PHƯƠNG HỀ THANH LƯƠNG!
(THỊ NGUYÊN)