Thơ: Nỗi lòng

Ngày con giã biệt ra đi

Mẹ ngồi tựa cửa bờ mi lệ trào

Còn gì hơn nữa, thương đau!

Đứt từng khúc ruột nghẹn ngào nhìn con

Thời gian khiến mẹ hao mòn

Nỗi buồn chất ngất héo hon tuổi già

Thế rồi một buổi hôn tà

Mẹ lìa cõi thế, thế là mẹ đi…

TrờiNamcon khóc biệt ly

Chuỗi đời còn lại có gì nữa đâu

Oán than con tạo cơ cầu

Nỡ đành giáng họa lên đầu mẹ tôi

Một đời mẹ sống than ôi!

Sớm hôm tần tảo một đời lao đao

Tuổi xuân không thấy má đào

Bao lần đau ốm gầy hao tuổi đời

Khổ thay đời mẹ, mẹ ơi!

Cho con cho hết một thời thương yêu

Chiều chiều lại mỗi chiều chiều

Chờ con về muộn chiều chiều mẹ trông

Thế rồi những buổi mai hồng

Mẹ đi chợ sớm bán bông mua hàng

Chắt chiu từng chút thời gian

Khâu may chiếc áo đã vàng tháng năm

Bước chân từng bước âm thầm

Mặc đời hương lửa, mẹ làm vì con

Thân cò lặn lội lưng còng

Nuôi con tần tảo mỏi mòn – Mẹ tôi

Bây giờ mẹ đã xa rồi

Đời con còn lại khung trời biệt ly

Mẹ ơi! Con chẳng còn chi

Bơ vơ lạc lỏng khi đi lúc về

Tháng ngày trở lại thăm quê

Bàn thờ hương tỏa mẹ về thăm con

Hai hàng bi lệ lăn tròn

Đời con đã dứt hương lòng từ đây.

                                                                   Long Khánh Đông độ 2012

                                                               Tâm Từ HOÀNG MỘNG LONG

Bài khác nên xem

Một chuyện độc đáo về Anh

datthinh

Tưởng nhớ về anh

nhuanphap

Khai Bút – Thơ Xuân

ducquang