Thơ: Bỏ Lại Phía Sau – Quảng Ý

Quảng Ý

 

Bỏ lại phía sau,

Tiếng à ơi của mẹ,

Dòng sữa ngọt ngào, vòng tay ấm yêu thương

Mái nhà tranh, hàng cau nhỏ cuối vườn

Quê hương đó chứa chan hình bóng mẹ.

 

Bỏ lại phía sau,

Tuổi thơ ngây vụng dại,

Nét bút học trò, cành phượng đỏ bên sân

Hè đến rồi đi chia biệt đã bao lần

Ngôi trường cũ ấp ôm nhiều kỷ niệm.

 

Bỏ lại phía sau,

Công danh và sự nghiệp,

Danh lợi tiền tài, bao giành giật đua chen

Biển phù du bao năm dài lặn ngụp

Để một ngày thân xác rã rời đau.

 

Bỏ lại phía sau,

Xác thân gầy vay mượn,

Một bờ môi, một ánh mắt nụ cười

Chút xương tàn vùi mồ hoang đất lạnh

Nơi cuối đường sinh tử trở về không.

 

Bỏ lại phía sau,

Để đi về phía trước,

Không vấn vương, không lưu luyến giận hờn

Đời vô thường thỏng tay không nắm giữ

Tâm an lành một bước vượt trầm luân.

 

Bài khác nên xem

Cảm tác: ỐNG KÍNH THIỆN PHÁP

Huệ Quang GĐPTVN

Bài Thơ Tiễn Biệt anh Tâm Huệ

ducquang

Suy Ngẫm Về Bài Kệ “Cáo Tật Thị Chúng” Của Thiền Sư Mãn Giác

phuocthanh