Nhớ thương Ôn

images

Nhớ Nha Trang là nhớ Ôn CHÍ TÍN.

Nhắc Long Sơn là Thương Ôn HẠNH TỪ.

Vì:

Ôn là vì sao sáng giữa đêm tối cuộc đời.

Ôn là vầng thái dương rực rỡ, sưởi ấm mùa giá rét đông phong.

Ôn là một đóa sen chói ngời Đạo hạnh.

Ôn là dòng suối để nhân sinh tắm mát giữa trưa Hè.

Khi Ôn nói, không văn hoa bóng bẩy, mà lổ tai như được rót nhạc trời.

Khi Ôn cười, nhìn kỷ, sự chất trực như một cánh hoa Đàm.

Khi Ôn đi như tượng vương xuất trận.

Khi Ôn nằm như thế ngưu ngọa còn thua.

Lòng Từ Ôn trãi rộng.

Tâm Bĩ mẫn Ôn cao.

Suốt đời Ôn không tiền tài danh tướng.

Hạnh bố thí Ôn trãi cả trời thương.

Tâm không vương.

Chí không thối

Hạnh tinh cần

Nguyện kiên định.

Ôn không ghét ai, và chẳng ai ghét Ôn.

Bệnh nhân Nha Trang nói Ôn là Phật sống.

Dân Khánh Hòa xem Ôn là Bồ Tát hóa thân.

Riêng con, thương Ôn lắm, kính Ôn nhiều,

Khi hầu chuyện với Ôn, con là thằng con nít, dù đã bảy mươi hơn

Sách con viết tặng Ôn, thì Ôn cười bảo rằng “Răng ít rứa!”

Quà con biếu, Ôn nói “Sắm mần chi!”

Nay Ôn đã ra đi

Đến Long Sơn, bóng Ôn đà thiếu vắng

Về Nha Thành, cũng mất tiếng Ôn cười.

Bệnh nhân ở Khánh Hòa hết được Ôn bố thí.

Người xứ Huế vào thăm không thấy được Ôn ra

Nhớ Ôn nhiều, thương Ôn lắm, dù biết rằng sau trước cũng như nhau.

Những vẫn thấy lòng đau.

Luật sanh tử, lý vô thường,

Biết như thế mà lòng vẫn bồi hồi xúc động.

Thôi! Thế là thôi!

Ôn ra đi tự tại,

Con ở lại buồn thương.

Giữa cuộc thế nhiễu nhương

Con mong Ôn hội nhập.

Cứu sinh linh đồ thán,

Giúp con vững đường tu.

Giữa trần thế tối mù,

Cần hào quang Ôn chói rọi.

Lời của con kém cõi

Và Ôn cười “Thầy cũng đa đoan”

Đãnh lễ Ôn

Nhận hai chữ “Lo Toan!’

“Phật sự” khi gặp con, Ôn dặn.

Cung kính đảnh lễ Giác Linh Ôn

Nha Thành ngày 21 tháng 8 năm Quý Tỵ

 Thích Khinh An – Chùa Phật Ân – Long Thành

Nhớ Nha Trang là nhớ Ôn CHÍ TÍN.

Nhắc Long Sơn là Thương Ôn HẠNH TỪ.

Vì :

Ôn là vì sao sáng giữa đêm tối cuộc đời.

Ôn là vầng thái dương rực rỡ, sưởi ấm mùa giá rét đông phong.

Ôn là một đóa sen chói ngời Đạo hạnh.

Ôn là dòng suối để nhân sinh tắm mát giữa trưa Hè.

Khi Ôn nói, không văn hoa bóng bẩy, mà lổ tai như được rót nhạc trời.

Khi Ôn cười, nhìn kỷ, sự chất trực như một cánh hoa Đàm.

Khi Ôn đi như tượng vương xuất trận.

Khi Ôn nằm như thế ngưu ngọa còn thua.

Lòng Từ Ôn trãi rộng.

Tâm Bĩ mẫn Ôn cao.

Suốt đời Ôn không tiền tài danh tướng.

Hạnh bố thí Ôn trãi cả trời thương.

Tâm không vương.

Chí không thối

Hạnh tinh cần

Nguyện kiên định.

Ôn không ghét ai, và chẳng ai ghét Ôn.

Bệnh nhân Nha Trang nói Ôn là Phật sống.

Dân Khánh Hòa xem Ôn là Bồ Tát hóa thân.

Riêng con, thương Ôn lắm, kính Ôn nhiều,

Khi hầu chuyện với Ôn, con là thằng con nít, dù đã bảy mươi hơn

Sách con viết tặng Ôn, thì Ôn cười bảo rằng « Răng ít rứa ! »

Quà con biếu, Ôn nói «  Sắm mần chi ! »

Nay Ôn đã ra đi

Đến Long Sơn, bóng Ôn đà thiếu vắng

Về Nha Thành, cũng mất tiếng Ôn cười.

Bệnh nhân ở Khánh Hòa hết được Ôn bố thí.

Người xứ Huế vào thăm không thấy được Ôn ra

Nhớ Ôn nhiều, thương Ôn lắm, dù biết rằng sau trước cũng như nhau.

Những vẫn thấy lòng đau.

Luật sanh tử, lý vô thường,

Biết như thế mà lòng vẫn bồi hồi xúc động.

Thôi ! Thế là thôi !

Ôn ra đi tự tại,

Con ở lại buồn thương.

Giữa cuộc thế nhiễu nhương

Con mong Ôn hội nhập.

Cứu sinh linh đồ thán,

Giúp con vững đường tu.

Giữa trần thế tối mù,

Cần hào quang Ôn chói rọi.

Lời của con kém cõi

Và Ôn cười  «  Thầy cũng đa đoan »

Đãnh lễ Ôn

Nhận hai chữ «  Lo Toan ! »

«  Phật sự » khi gặp con, Ôn dặn.

Cung kính đảnh lễ Giác Linh Ôn

 

                             Nha Thành ngày 21 tháng 8 năm Quý Tỵ

      Thích Khinh An-Chùa Phật Ân-Long Thành

Bài khác nên xem

BHD GĐPT Quảng Đức Sài Gòn Kính Viếng

ducquang

BHD GĐPT Lâm Đồng thành kính phân ưu

BHD GĐPT Kon Tum thành kính phân ưu